Nguyễn Mạnh Côn

Nguyễn Mạnh Côn (1920-1979), là nhà văn Việt Nam trước 1975. Ngoài tên thật, ông còn ký bút danh: Nguyễn Kiên Trung, Đằng Vân Hầu.

Tiểu sử

Nguyễn Mạnh Côn sinh ngày mùng 15 tháng 3 năm Canh Thân (1920)[1] tại Hải Dương, nhưng cư ngụ ở Hà Nội. Thuở nhỏ, ông học ở Hà Nội. Năm 1939, ông cộng tác với báo Đông Pháp, và sau đó (1945) là báo Thống nhất. Có nguồn nói rằng năm 1942-1943, ông cũng từng là sĩ quan trong quân đội Nhật Bản, khi đội quân này đổ bộ vào Bắc Kỳ vào tháng 9 năm 1940.

Năm 1949-1950, Nguyễn Mạnh Côn làm nhân viên Trường võ bị Trần Quốc Tuấn (nay là Trường Đại học Trần Quốc Tuấn, hay còn gọi là Trường Sĩ quan Lục quân 1) ở Sơn Tây.

Năm 1951, ông hồi cư về Hà Nội, rồi đi dạy học tư.

Năm 1954, ông di cư vào Nam làm việc ở Đài phát thanh Sài Gòn. Sau đó, ông còn viết sách và làm Chủ nhiệm kiêm Chủ bút báo Chỉ đạo (1956-1961), Chủ bút báo Văn Hữu, đồng thời cộng tác với các báo, như: Tia sáng, Tin mai...

Sau 30 tháng 4 năm 1975, Nguyễn Mạnh Côn bị chính quyền mới bắt đi học tập cải tạo, và mất ngày 1 tháng 6 năm 1979 khi còn ở trong trại.

Tác phẩm chính

  • Việt Minh, Ngươi Đi Đâu? (1957)
  • Đem Tâm Tình Viết Lịch sử (1958)
  • Kỳ Hoa Tử (1960)
  • Truyện Ba Người Lính Nhảy Dù Lâm Nạn (1960)
  • Lạc Đường Vào Lịch sử (1965),
  • Con Yêu Con Ghét (1966)
  • Mối Tình Màu Hoa Đào (1967)
  • Giấc Mơ Của Đá (1968)
  • Tình Cao Thượng (1968)
  • Đường Nào Lên Thiên Thai? (1969)
  • Hòa Bình...Nghĩ Gì...Làm Gì (1969)
  • Sống Bằng Sự nghiệp (1969)
  • Yêu Anh Vượt Chết (1969)

Chú thích

  1. ^ Nguiễn Ngu Í, ed., “Quan niệm sáng tác của các nhà thơ, nhà viết truyện, nhà soạn kịch,” Bách Khoa 122 (1 Feb 1962): 73-96. Tr. 85.
Hình tượng sơ khai Bài viết tiểu sử liên quan đến nhân vật Việt Nam này vẫn còn sơ khai. Bạn có thể giúp Wikipedia mở rộng nội dung để bài được hoàn chỉnh hơn.
  • x
  • t
  • s